Phản ứng với mè có thể từ nhạy cảm nhẹ đến dị ứng nghiêm trọng. Dị ứng nghiêm trọng là sốc phản vệ có thể đe dọa tính mạng.
Không ai biết chính xác có bao nhiêu người bị dị ứng hoặc nhạy cảm với vừng. Tuy nhiên, nó có thể ảnh hưởng đến hàng nghìn người.
Mè có trong nhiều loại sản phẩm thực phẩm, cũng như mỹ phẩm, thuốc bổ và thức ăn cho vật nuôi.
Điều quan trọng đối với một người bị dị ứng mè là đảm bảo rằng họ biết những thành phần có trong thực phẩm họ ăn. Điều này đặc biệt quan trọng đối với những người có tiền sử phản ứng nghiêm trọng với mè.
Bài viết đề cập tới một số triệu chứng của dị ứng mè, những thực phẩm cần tránh và cách điều trị phản ứng.
Các triệu chứng
Những người bị dị ứng mè có thể gặp nhiều triệu chứng khác nhau, từ nhẹ đến nặng. Các triệu chứng có thể có của dị ứng vừng bao gồm:
- Buồn nôn
- Nôn mửa
- Bệnh tiêu chảy
- Nổi mề đay
- Đau ở bụng
- Ho
- Giọng khàn
- Ngứa trong cổ họng hoặc miệng
- Đỏ ở mặt
- Sưng tấy
Một người bị phản ứng nặng với vừng có thể bị sốc phản vệ. Sốc phản vệ là một phản ứng đe dọa tính mạng cần được chăm sóc y tế ngay lập tức.
Những người có thể bị sốc phản vệ do ăn vừng nên luôn mang theo bên mình thuốc epinephrine, chẳng hạn như EpiPen.
Các triệu chứng của sốc phản vệ bao gồm:
- Khó thở
- Ngất xỉu
- Tim đập loạn nhịp
- Tm ngừng đập
- Ngất xỉu
- Chóng mặt
Những người gặp các triệu chứng nhẹ vẫn nên nói chuyện với bác sĩ về phản ứng mà mình mắc phải. Một số người sẽ gặp phản ứng nặng hơn khi họ tiếp xúc lại với chất gây dị ứng.
Các thực phẩm cần tránh
Nhiều loại thực phẩm có chứa vừng. Thực phẩm ở châu Á nói chung và ở Việt Nam nói riêng thường có chứa dầu mè.
Nhiều cửa hàng bánh mì có bán bánh mì tròn với lớp trên bề mặt là hạt mè, điều này có thể dẫn đến nhiễm khuẩn chéo.
Một người bị dị ứng với mè nên luôn để ý liệu món ăn của họ có mè hay không.
Những người bị dị ứng vừng cần tránh:
- Hạt mè
- Dầu mè
- Sốt mè
Một người nên thận trọng với các loại thực phẩm sau đây và đảm bảo chúng không có mè trước khi sử dụng:
- Bánh nướng, gồm có bánh mì mè, bánh mì que, bánh hamburger, bánh mì cuộn và bánh mì tròn
- Các món ăn châu Á có dầu mè
- Ngũ cốc, chẳng hạn như muesli và granola
- Vụn bánh mì.
- Những món chay có mè.
- Thịt chế biến, chẳng hạn như xúc xích
- Bánh Thổ Nhĩ Kỳ
- Bơ thực vật
- Sushi
- Nước sốt và nước chấm có mè
- Đậu phộng mè
- Một số món súp có mè
- Bánh mì kẹp thịt chay có mè
- Thảo mộc, kể cả trà thảo mộc
- Gạo hương liệu, mì, thịt nướng, các món hầm và xào
- Một số món tráng miệng Nhật Bản
- Thực phẩm ăn nhẹ, chẳng hạn như bánh quy giòn, hỗn hợp đồ ăn nhẹ kiểu Nhật, kẹo và bánh gạo.
Ngoài ra, người bị dị ứng với mè cũng nên cảnh giác với các loại sản phẩm sau có thể chứa mè như mỹ phẩm, thuốc men, các loại thuốc bổ, thức ăn cho thú cưng.
Kiểm tra xem các nhà sản xuất có thể liệt kê mè trong danh sách thành phần nguyên liệu hay không.
Luôn đọc nhãn trên tất cả các loại thực phẩm và các mặt hàng khác và tìm các tên khác như:
- Benne, hạt benne hoặc hạt benniseed
- Dầu gingelly hoặc gingelly
- Các loại hạt (seeds)
- Sesamol hoặc sesamolina
- Sesamum indicum
- Sim sim
Một số nhà sản xuất có thể liệt kê mè dưới phần mô tả, chẳng hạn như “hương vị khác”. Điều này là có thể do luật ghi nhãn thực phẩm không yêu cầu họ liệt kê mè.
Điều trị
Một người có thể điều trị các triệu chứng nhỏ bằng thuốc kháng histamine không kê đơn (OTC).
Nếu một người không biết nguyên nhân gây ra phản ứng dị ứng của họ, tốt nhất nên đi khám bác sĩ. Bác sĩ có thể giúp chẩn đoán, có thể liên quan đến xét nghiệm dị ứng.
Nếu một người có dấu hiệu của phản ứng phản vệ, họ hoặc người đi cùng họ nên:
- Tìm kiếm sự chăm sóc y tế ngay lập tức
- Sử dụng thuốc có chưa epinephrine ngay khi có thể (ví dụ thuốc EpiPen)
- Giữ bình tĩnh cho đến khi có sự trợ giúp.
- Giúp người đó nằm xuống.
- Hỗ trợ người bệnh nếu họ bị nôn bằng cách quay đầu sang một bên để họ không bị sặc
- Không cho người đó ăn hoặc uống gì
- Nếu lần đầu tiên một người bị phản ứng dị ứng, họ nên sắp xếp kiểm tra dị ứng càng sớm càng tốt.
Dị ứng mè ở trẻ em
Nếu trẻ có biểu hiện dị ứng với vừng, trẻ cần đi khám.
Nhiều bệnh dị ứng phát triển trong thời thơ ấu. Cha mẹ và người chăm sóc nên đề phòng để giúp trẻ tránh tiếp xúc với mè. Hãy nhớ thông báo cho các thành viên trong gia đình, giáo viên và nhân viên nhà trẻ về tình trạng dị ứng.
Bác sĩ sẽ điều trị cho một đứa trẻ bị dị ứng với mè theo cách giống như người lớn. Đứa trẻ sẽ cần học cách xác định và tránh tiếp xúc với chất gây dị ứng.
Cha mẹ hoặc người chăm sóc cũng có thể cần dạy trẻ cách xử dụng epinephrine.
Khi nào đến gặp bác sĩ
Một người nên tìm kiếm sự chăm sóc y tế nếu họ:
Trải qua một phản ứng dị ứng (ngay cả một phản ứng nhẹ) lần đầu tiên.
Không xác định được nguyên nhân của phản ứng.
Có một phản ứng nghiêm trọng gây ra sốc phản vệ
Bác sĩ sẽ xác định nguyên nhân gây ra phản ứng dị ứng. Nếu một người nghĩ đó là mè, bác sĩ có thể giúp xác nhận điều này.
Một khi bác sĩ biết nguyên nhân gây ra phản ứng dị ứng, họ có thể đề nghị cách điều trị. Các lựa chọn có thể bao gồm thuốc kháng histamine và epinephrine.
Cảnh giác với mè
Một người bị dị ứng vừng phải cảnh giác với các loại thực phẩm và sản phẩm họ sử dụng. Bất cứ ai không chắc chắn liệu một sản phẩm có chứa mè hay không nên hỏi cửa hàng hoặc nhà sản xuất.
Tốt nhất bạn nên biết các tên gọi khác của hạt vừng và dầu, vì không phải tất cả các danh sách thành phần đều nhất quán.
Nếu một người có nguy cơ bị sốc phản vệ, họ nên mang theo một ống tiêm epinephrine.
Nguồn https://www.medicalnewstoday.com/articles/322743#child-allergies
